Trước vụ việc bé gái 8 tuổi tử vong nghi do bị mẹ kế bạo hành khiến mỗi người chúng ta cần có hiểu biết về nhưng hành vi ngược đãi, bạo hành trẻ em. Tùy thuộc vào hành vi cụ thể mà người đã hành hạ dẫn đến cháu bé tử vong sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự Dư luận đã không ít lần giận sôi gan khi có không ít trẻ bị đánh đập, hành hạ dã man và thậm chí mất mạng ngay dưới mái nhà mình bởi những người ruột thịt. Riêng năm 2013 đã có hàng chục vụ bạo hành trẻ em chấn động, như: Vụ bé trai 9 tuổi bị cha là ông Trần CHƯƠNG 2: BẠO HÀNH TRẺ EM Ở TRƯỜNG MẦM NON 2.1. Thực trạng bạo hành trẻ em ở trường mầm non Ở Việt Nam, trẻ em chiếm tới ¼ dân số và chiếm vị trí vô cùng quan trọng. Mọi trẻ em đều có quyền sống , học tập, phát triển và bảo vệ không bị Trẻ em hồn nhiên đọc truyện 18+. Dạo một vòng thị trường truyện tranh sôi động với lứa tuổi học sinh, có thể thấy truyện giải trí, tình cảm tuổi mới lớn chiếm số lượng áp đảo. Bên cạnh đó, trong các kệ truyện tại các cửa hàng chuyên cho thuê truyện tranh Khởi tố kẻ bạo hành bé trai 3 tuổi, nhốt vào tủ đông tội giết người. Trưa ngày 6/10, trên mạng xã hội lan truyền bài viết kèm hình ảnh một học sinh tiểu học chân tay bầm tím sau khi đi học về. Trong bài viết thông tin trường hợp học sinh trên đang học lớp 1 tại E8ttJKB. Thực trạng bạo hành trẻ em hiện nay vẫn đang rất nhức nhối và không ngừng gia tăng. Trong đó có đến hơn 70% trường hợp bạo hành trẻ em diễn ra trong chính gia đình gây ra những hệ quả thương tâm. Cần đẩy mạnh các biện pháp bảo vệ trẻ em, nâng cao hình phạt với những kẻ bạo hành để sớm ngăn chặn vấn đề trạng bạo hành trẻ em trong gia đình tại Việt NamTrẻ em luôn là một trong những đối tượng cần được ưu tiên bảo vệ hàng đầu ở bất cứ quốc gia nào, bao gồm cả Việt Nam, thế nhưng những hành vi bạo hành trẻ em hiện nay vẫn đang xảy ra hằng ngày. Trong những năm gần đây, mặc dù việc tuyên truyền về các quyền bảo vệ trẻ em, Luật trẻ em đã được ban bố rộng rãi hơn, đẩy mạnh hơn nhưng đáng buồn là tình trạng trẻ bị hành hạ vẫn đang ở mức đáng báo hành trẻ em đang là một trong những vấn nạn gây nhức nhối hiện nay, với thực trạng ngày càng tăng và mức độ nghiệm trọng caoMỗi năm, số ca bạo hành trẻ em đưa công khai rộng rãi trên truyền thông chỉ là hàng chục. Tuy nhiên thực tế, con số này có thể là hàng trăm, hàng ngàn ca. Câu chuyện bảo mẫu kẹp đầu, tát vào mặt bé 3 tháng tuổi hay chuyện giáo viên trường mầm non dốc ngược bé 4 tuổi vào máy vặt lông gà xảy ra năm 2017 đến nay vẫn còn khiến nhiều người bàng hoàng khi nghĩ ngay trong năm 2022, vụ việc bé gái bị mẹ kế bạo hành đến mức ngưng tuần hoàn tim, phổi và bé 3 tuổi bị người tình của mẹ bạo hành dã man, thậm chí đóng đinh vào đầu đến giờ vẫn còn gây rúng động dư luận một thời gian dài vì tính chất nguy hiểm, tàn ác. Càng ngày, các hành vi bạo hành trẻ em lại càng có xu hướng man rợ hơn, thậm chí được thực hiện một cách công điều đáng buồn chính là người thực hiện các hành vi bạo hành trẻ không phải chỉ là người ngoài mà có đến hơn 70% là thành viên trong gia đình, chính là cha mẹ ruột, ông bà hay chú bác ruột của các con. Vụ việc người mẹ ở Hải Dương hành hạ con ruột 6 tuổi từ năm 2021 khiến con bị thương tích và nhập viện trong trạng thái hoảng loạn đã khiến cho nhiều người không khỏi đau xót. Đồng thời trong các vụ cha dượng, mẹ kế hành hạ thì chính cha mẹ ruột cũng là người tiếp tay, làm lơ để những kẻ này tiếp tục thực hiện các hành vi xấu xa của kê từ Tổng Đài quốc gia bảo vệ trẻ em 111, sau hơn 17 năm hoạt động đã tiếp nhận được trên 4,5 triệu cuộc gọi đến để nhờ giúp đỡ cho hơn trẻ em bị bạo lực. Trung bình mỗi ngày nơi đây có thể thực hiện tư vấn đến 100 cuộc gọi có liên quan đến nạn bạo hành hay xâm phạm quyền trẻ số liệu của Bộ Công an, chỉ riêng trong năm 2020 đã có gần vụ bạo hành trẻ bị phát hiện và xử lý. Tỷ lệ này trong năm 2021 con số này cũng có xu hướng tăng dần lên ảnh hưởng của dịch Covid 19, trẻ có xu hướng ở trong nhà nhiều hơn. Bởi vậy thời điểm này Tổng đài 111 có thời điểm phải tiếp nhận trung bình cuộc gọi/ tháng của những trẻ trong độ tuổi từ 11- đều là những con số cực kỳ đáng báo động cần các đơn vị có thẩm quyền sớm đưa ra biện pháp giải quyết. Trẻ em là mầm non của đất nước, là những thành viên cốt cán để xây dựng một đất nước giàu đẹp, phát triển vững mạnh. Bạo lực trẻ em không chỉ đơn giản là tác động đến sức khỏe, tinh thần một cá nhân mà gây tác động trực tiếp đến cả xã hành vi bạo lực trẻ em hiện nay là gì?Các hành vi bạo lực trẻ em không chỉ là đánh đập, hành hạ về thể xác mà còn bao gồm cả việc cưỡng ép, kiểm soát, hành vi làm tổn thương về mặt tâm lý của trẻ. Những ám ảnh từ thời thơ ấu có thể kéo dài đến hiện tại lẫn tương lai, tác động tiêu cực đến cả sức khỏe và tinh thần của con nên cần sớm được phát hiện và đẩy lùi các hành vi mang tính chất bạo hành đập, hạ nhục danh dự hay xâm phạm thân thể đều chính là hành vi bạo hành trẻ emCụ thể, một số hành vi được coi là bạo hành trẻ em nhưĐánh đập, bạo lực về thể tác trẻ như cấu, véo, dùng roi, trói hoặc hành vi làm tổn hại về thân thểNgược đãi không cho trẻ ăn uống, ngủ hay sinh hoạt đúng với lứa tuổiXâm hại về thân thể hay không có các hành vi can thiệp khi trẻ bị xâm hạiChửi mắng, lăng mạ, hạ nhục nhân phẩm hay thường xuyên gây áp lực về tâm lý cho trẻCô lập trẻ, không cho trẻ tiếp xúc với môi trường ngoài xã hội hay học tậpÉp trẻ làm các công việc quá sức, không phù hợp như ép con đi ăn xin, trộm cắp..Không cho trẻ đến bệnh viện khi sức khỏe có vấn đềCố ý bỏ rơi trẻ emÉp trẻ phải nghỉ học hay bỏ họcNguyên nhân gây ra vấn nạn bạo hành trẻ em hiện nayBạo hành trẻ em dù với bất cứ nguyên nhân nào cũng không được chấp nhận. Giáo dục đúng cách và sử dụng bạo lực là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, tuyệt đối không được đánh đồng. Mặt khác trên thực tế, việc sử dụng đòn roi vào giáo dục cũng đang bị lên án rất nhiều hiện nay nên tuyệt đối không thể đổ lỗi cho các lý do hưởng từ lối giáo dục “thương cho roi cho vọt”Theo thống kê từ Cục trẻ em Bộ Lao động Thương binh và Xã hội, có đến 71% trẻ từ 1 đến 4 tuổi từng bị xử phạt bằng bạo lực, đòn roi. Tuy nhiên các gia đình luôn cho rằng làm như vậy để con nên người, để con biết nghe lời. Điều này bị ảnh hưởng rất nhiều bởi lối giáo dục “thương cho roi cho vọt” đã được thấm nhuần vào tư tưởng của rất nhiều người và được lưu truyền từ rất nhiều đời này.“Thương cho roi cho vọt” là một trong những tư tưởng cũ cần được loại bỏ dầnKhông hiếm để bắt gặp trong nhiều gia đình có những chiếc roi để “dạy dỗ” nếu con hư, thậm chí trên một số sàn thương mại điện tử còn bán các sản phẩm với tên như “roi mây dạy dỗ trẻ”. Đáng nói là có đến 70% trường hợp bạo lực trẻ em được gây ra bởi chính người thân trong gia đình. Bản thân người lớn cũng thường cho rằng phải dùng đòn roi dạy dỗ thì con mới nên người, con mình mình đánh, mình dạy thì không được tính là bạo cảnh gia đình đặc biệtBạo hành trẻ em hầu hết xuất hiện ở những đứa trẻ có hoàn cảnh gia đình đặc biệt, gia đình không đầy đủ, gia đình không hạnh phúc. Cũng chính do sống trong hoàn cảnh này nên đa phần trẻ khi bị bạo hành thường không dám phản kháng mà thường cố gắng chịu hạnSống với cha/ mẹ đơn thân hầu hết khi sống với cha mẹ đơn thân mà bị bạo lực chủ yếu xuất hiện ở những người có dân trí thấp, người thiếu hiểu biết về xã hội đồng thời, việc nuôi con một mình thường do đối phương phản bội, bỏ đi, có người mới.. Áp lực từ việc chăm sóc con một mình kết hợp với những thù hằn với người cũ khiến những người này trút giận lên chính những người con của thêm cha dượng, mẹ kế đây là một trong những tình huống dễ gây ra bạo lực gia đình nhất. Có rất nhiều vụ mẹ kế, cha dượng đánh đập, hành hạ con riêng mà cha mẹ ruột không hề hay biết, thậm chí đáng buồn hơn là biết nhưng làm lơ. Tâm lý những người cha dượng, mẹ kế thường có phần ghen tị, tức giận với người trước; đồng thời họ cũng sợ người con chung sau này bị thiệt thòi hơn nên thường hành hạ con riêng để “giải tỏa” tâm lý xấu xa của sống với cha mẹ mà sống cùng ông bà, họ hàng với một số người có hoàn cảnh khó khăn, cha mẹ đi làm xa nên phải gửi con ở quê để sống cùng họ hàng như cô dì chú bác hay ông bà. Dù được gia đình gửi tiền về nhưng có những người vẫn cho rằng con là gánh nặng nên thường xuyên bắt ép làm việc quá sức, thậm chí đánh con mỗi khi có vấn đề tức đình có kinh tế khó khăn áp lực cuộc sống, áp lực từ việc chăm sóc gia đình khiến những người trụ cột cảm thấy mệt mỏi nhưng khi ra ngoài lại không thể giải tỏa nên thường chọn cách trút giận vào gia đình, con cái. Họ có thể có tâm lý chính vì có con mà cuộc sống của họ mới khó khăn như thế này nên mỗi khi gặp khó khăn trong các công việc bên ngoài mới chọn cách về la mắng, đánh đập và hành hạ con. Bạo lực gia đình chính là xuất phát từ những vấn đề được đi học mà phải đi lao động tự kiếm sống có những đứa trẻ bị bỏ rơi nên bị những kẻ xấu ép đi ăn xin, đi cướp giật.. Hoặc có những đứa trẻ yếu đuối, không có gia đình, không đủ học thức nên thường bị những kẻ xấu bóc lột sức lao động, làm việc quá sức nhưng trả lương rất ít bởi chúng biết rằng sẽ chẳng có ai đứng ra bảo vệ conCha mẹ đầy đủ nhưng vướng vào tệ nạn xã hội ở những gia đình có cha mẹ đầy đủ nhưng dân trí thấp, nghiện ngập cờ bạc, ma túy, hút chích, cá độ.. cũng thường là những đối tượng bạo hành với chính con cái của mìnhĐặc biệt với những trẻ bị bạo hành trong các môi trường sống độc hại, tiêu cực hay phải đi làm thuê thường được phát hiện rất muộn do những người xung quanh không thông báo, chỉ khi con rơi vào tình trạng nguy kịch thì mới được các cơ quan chính quyền giải nhiên cần hiểu rằng, đứa trẻ nào sống trong hoàn cảnh gia đình này cũng bị bạo lực. Có rất nhiều đứa trẻ trưởng thành trong vòng tay yêu thương của ông bà, được chăm sóc và dạy dỗ thành người từ chính những người cha dượng, “dì ghẻ”. Vì thế không thể đánh đồng tất cả các trường hợp luật về bảo vệ trẻ em chưa chặt chẽTrẻ em luôn là đối tượng luôn được đề cao bảo vệ ở khắp mọi đất nước trên toàn thế giới, tuy nhiên pháp luật Việt Nam về quyền bảo vệ trẻ em vẫn còn rất nhiều khoảng trống, lỗ hổng, thiếu các chế tài đủ sức răn đe. Việc thúc đẩy tuyên truyền, nâng cao sự hiểu biết về các hành vi bạo lực trẻ em hay việc phải chịu trách nhiệm trước phạm luật. Do đó các hành vi này vẫn xảy ra ngày càng nhiều trường hợp bạo lực trẻ em được gây ra bởi những người trong gia đình đều bị bỏ quaĐặc biệt với các trường hợp người gây ra các hành vi hành hạ trẻ chính là cha mẹ thì họ thường vin vào lý do là mình chỉ đang dạy dỗ con, thương phải cho roi cho vọt thì sao được tính là bạo hành. Những người xung quanh khi nhìn thấy cũng chỉ cho rằng gia đình đó đang dạy con bình thường, cha mẹ dạy con thì sao có thể vi phạm pháp khác những quy định về bảo vệ trẻ em hay người tố giác vẫn chưa được ban hành phổ biến rộng rãi. Những đứa trẻ thường tự tố giác đang bị bạo hành cũng thường nằm trong nhóm từ 11- 18 tuổi, trong khi đó nhóm dưới 11 tuổi là rất ít bởi học chưa nhận thức được các hành vi của người lớn đồng thời cũng chưa đủ năng lực để xử lý các tình huống những trường hợp sau khi phát hiện bạo hành con cái được chính những người con tố giác nhưng vì là cha mẹ nên những người này chỉ bị nhắc nhở, phạt hành chính rồi cho về nhà. Thời gian sau đó của những người con mới thực sự là “địa ngục” vì bị hành hạ mỗi ngày, bị cô lập không cho ra ngoài vì dám đi báo cáo cha mẹ. Những đứa trẻ này khi bị đàn áp tinh thần đã không còn dám “kêu cứu” và chịu sự bạo hành đến kiệt vô tâm của người lớnTâm lý người lớn đều rất sợ phiền phức, ngại đụng chạm, không thích soi mói đến vấn đề của người khác. Rất nhiều trường hợp bạo hành trẻ em trong một gia đình dù được những người hàng xóm xung quanh biết, nghe tiếng la hét kêu cứu của con mỗi ngày nhưng không ai tố giác. Phần vì mọi người sự bị cho là nhiều chuyện, “lo chuyện bao đồng”.Mặt khác khi là nhân chứng những người này thường bị gọi ra tòa hay đến các trụ sở công an để làm việc, viết tường trình hay thậm chí ra tòa làm chứng. Ai cũng muốn mình trở thành người tốt nhưng lại rất sợ phần phiền phức và sợ bị trả thù nên thường trốn tránh. Các chế tài về bảo vệ nhân chứng ở nước ta vẫn chưa thực sự mạnh mẽ, đủ sức răn đe nên tâm lý e ngại này là điều khó tránh số nguyên nhân khác dẫn đến bạo hành trẻ em hiện nayĐối tượng gây ra các hành vi bạo lực trẻ em có thể là bất cứ ai từ cha mẹ, ông bà, thầy cô giáo hay những người chỉ vừa lớn hơn con vài tuổi nhưng có sức mạnh lớn hơn. Dù là bất cứ nguyên nhân nào nhưng không thể phủ nhận nhưng người gây ra các hành vi này thường có xu hướng bạo lực, dùng bạo lực để giải quyết các nhu cầu, cảm xúc cá nhân. Dần dần khi các cảm xúc này không thể kiểm soát thì các hành vi bạo hành trẻ em cũng dần nghiêm trọng nhiều bé gái bị cha mẹ hành hạ, không cho đi học chỉ vì là con gáiMột số yếu tố khác cũng liên quan đến bạo hành trẻ em nhưPhân biệt bình đẳng giới tỷ lệ trẻ em bị bạo hành thường là bé gái khá cao do tâm lý “trọng nam khinh nữ” vẫn còn ở rất nhiều nơi. Bé gái thường bị ép nghỉ học sớm, làm việc nhà, cưỡng ép lập gia đình sớm…Ảnh hưởng từ môi trường sống có những trường hợp người gây ra bạo hành trẻ em chỉ ở độ tuổi 18 đôi mươi nhưng do ảnh hưởng bởi lối giáo dục tiêu cực của gia đình, của xã hội khiến nhân cách trở nên dị dạng, thiếu đúng đắn. Chúng có xu hướng sử dụng bạo lực để giải quyết mọi vấn đề, hiếp đáp những kẻ yếu sức hơn để “giải trí” và để đạt được những điều mình mong lực trong cuộc sống những câu chuyện về việc giáo viên mầm non đánh học sinh, bảo mẫu hành hạ trẻ đều một phần xuất phát từ áp lực cuộc sống. Tất nhiên không thể đổ lỗi hoàn toàn cho áp lực cuộc sống, tuy nhiên khi tinh thần lúc nào cũng trong trạng thái mệt mỏi rất dễ đến những cảm xúc tiêu cực, những hành vi bốc đồng mà ngay chính chúng tay đôi khi cũng không thể kiểm soát, chỉ là hành vi giải tỏa cảm xúc của những người này không phù hợp với đạo lý con hành trẻ em gây ra nhiều hệ lụy nghiêm trọngBạo hành trẻ em không chỉ là vấn đề gây ra những hệ lụy nghiêm trọng đến bản thân các con mà còn liên quan đến toàn xã hội. Một gia đình bạo lực sẽ khiến những đứa trẻ tiếp theo được ra đời cũng bị ảnh hưởng rất nhiều bởi xu hướng bạo lực này. Một xã hội chỉ toàn bạo lực sẽ chỉ thụt lùi chứ không thể nào phát triển và thành công nhiều đứa bé đã phải ra đi sau một thời gian dài bị hành hạ cả về tinh thần lẫn thể xácMột đứa trẻ phải lớn lên trọng bạo lực thì tinh thần không thể tích cực mà luôn tích tụ rất nhiều điều tiêu cực, dễ biến dạng về nhân cách, nhận thức. Chúng thường cho rằng chỉ có dùng bạo lực mới có thể giải quyết tất cả hoặc hình thành tâm lý dễ bị đàn áp, không dám phản kháng, chỉ biết chịu đựng mà không dám lên tiếng, dễ rơi vào những tệ nạn xã hội xấu vết thương trên thể xác thì có thể nhìn thấy nhưng những vết thương trong tâm hồn thì chỉ một mình con mới biết nó đau khổ và đáng sợ đến thế nào. Những cơn ác mộng, sự lo lắng, ám ảnh khiến rất nhiều đứa trẻ mắc các vấn đề tâm lý – tâm thần như trầm cảm, rối loạn lo âu hoặc thậm chí là các bệnh thần kinh khác. Cảm xúc trở nên dị dạng khiến con có các hành vi bốc đồng, chẳng hạn như tấn công nhưng kẻ đã sử dụng bạo lực với buồn hơn, có rất nhiều đứa trẻ bị bạo lực đến nỗi mất mạng, chỉ khi con đã không còn trên cuộc sống mới được phát hiện. Nhìn những vết thương, vết bầm tím, những vết sẹo chằng chịt trên người những đứa trẻ mới chỉ 3 tuổi, 5 tuổi khiến không ai là không khỏi đau nhiều trường hợp nạn nhân của bạo hành trẻ em rơi vào tình trạng nguy kịch, phải đến cấp cứu tại bệnh viện thì vụ việc mới được phát hiện và đưa ra ánh sáng. Trong thực tế tình trạng này còn rất nhiều, gấp hàng chục, hàng trăm lần số trường hợp được đưa ra dư luận. Hơn hết trẻ em khi đã bị bạo hành từ nhỏ thường chỉ biết chịu đựng, dần mất đi khả năng phản kháng đồng thời có thể bị cô lập với xã hội nên rất ít trường hợp người báo cáo là chính là nạn gọi ngay cho đường dây nóng 111 nếu phát hiện có bạo hành trẻ emNếu là người phát hiện trẻ bị bạo hành kể cả trong gia đình hay bất cứ môi trường nào, bạn cần nhanh chóng thông báo cho đơn vị chính quyền địa phương để kịp thời ngăn chặn xử lý. Hoặc nếu không muốn lộ danh tính bạn có thể gọi cho đường dây nóng 111 để cung cấp thông tin về các trường hợp bị bạo hành hay nghi ngờ bạo hành. Các cơ quan chức năng có thể liên hệ, tìm cách thu thập bằng chứng để đưa ra pháp luật nếu có dấu hiệu nghiêm đình nếu thấy người thân mình là nạn nhân của bạo lực trẻ em, gia đình bên cạnh việc báo cáo lên chính quyền địa phương và các đơn vị có thẩm quyền thì còn cần xoa dịu tâm trí, đưa trẻ đến các trung tâm trị liệu để phục hồi tâm lý, tránh các hệ lụy về lâu dài cho những tổn thương tinh thần gây ra. Vết sẹo trên cơ thể thì có thể mờ nhưng nỗi đau trong tâm hồn thì còn mãi, có thể bùng cháy lên bất cứ lúc nhiều đứa trẻ sau một thời gian bị bạo hành đã gặp khó khăn trong việc giao tiếp xã hội thường ngày, khó hòa nhập, sợ người, ảnh hưởng đến cả quá trình hình thành và phát triển nhân cách trong tương lai. Do đó ngay khi phát hiện các trường hợp trẻ bị bạo hành cần có các biện pháp xử lý song song với phục hồi sức khỏe, tâm lý để con có môi trường phát triển tốt pháp khắc phục thực trạng bạo hành trẻ em hiện nayBạo hành trẻ em chính là vấn đề gây nhức nhối cần được cả xã hội chung tay giải quyết từ ngay bây giờ. Một cá nhân không thể nào có thể chống lại nạn bạo hành mà cần có sự hỗ trợ của cả xã hội, các đơn vị có thẩm quyền, pháp luật Việt tế có rất nhiều cơ quan đang thực hiện các công tác bảo vệ trẻ em nhưng sự kết nối, phối hợp lại chưa chặt chẽ dẫn tới rất nhiều lỗ hổng, thậm chí có những trường hợp đã phát hiện nhưng lại không có hướng xử lý đúng cách kịp thời dẫn đến những sự cố đáng tiếc khác. Thậm chí có những trường hợp đã được báo cáo nhưng công tác xử lý không được tiến hành và chỉ khi vụ việc bị phát hiện, dư luận lên tiếng thì các cơ quan chức năng mới vào người đều cần nâng cao tinh thần chung tay phòng chống bạo hành trẻ emMột số quy định về Quyền và luật bảo vệ trẻ em hiện này như sauCăn cứ Điều 52, 53 Nghị định 144/2021/NĐ-CP, nếu cha mẹ, ông bà hay những người thân trong gia đình có hành vi bạo hành trẻ em nhưng chưa đến mức phải chịu trách nhiệm hình sự sẽ bị phạt hành chính như sauPhạt tiền từ 05 – 10 triệu đồng nếu có các hành vi như đánh đập gây thương tích; lăng mạ, chì chiết, xúc phạm danh dự, nhân tiền từ 10 – 20 triệu đồng nếu có sử dụng các công cụ, phương tiện hoặc các vật dụng khác gây thương tiền từ 20- 25 triệu nếu có hành vi cố ý bỏ rơi hay ép trẻ lao động quá sứcPhạt tiền từ 20 – 30 triệu đồng khi không can thiệp khi phát hiện trẻ bị xâm đẩy mạnh công tác tuyên truyền về quyền lợi và các chính sách bảo vệ trẻ em, bảo vệ nhân chứng tố giác các trường hợp bạo hành trẻ em cũng là điều cực kỳ cần thiết. Ngoài ra việc cung cấp các số điện thoại đường dây nóng giúp tố giác bạo hành cũng cần được thực hiện rộng rãi hơn ở mọi địa phương, kể cả những nơi có mạng lưới công nghệ thông tin chưa được phát cạnh đó, nhà nước cũng cần tích cực xây dựng các chương trình tuyên truyền và vun đắp tinh thần tương thân tương ái, khôi phục truyền thống văn hóa gia đình Việt Nam trong đó lấy đạo đức, lễ nghĩa làm trọng. Thực hiện mạnh tay loại bỏ các văn hóa phẩm đồi trụy, đề cao sự bạo lực, các hành vi không đúng với luôn thường đạo lý để hạn chế cho người dân tiếp xúc với các tư tưởng thiếu tính nhân hạn chế và kiểm soát được việc sử dụng đồ uống có cồn, chất kích thích hay dẹp các sòng bài bạc, cá độ cũng góp phần giảm bạo lực cho rất nhiều gia đình. Khi sử dụng các chất này tinh thần dễ trở nên kích động nên không kiểm soát được bản thân và dễ xuất hiện các hành vi mang tính bạo lực trường cũng cần tham gia vào việc phòng tránh bạo hành trẻ em thông qua tuyên truyền, hướng dẫn các em cách tự bảo vệ mình, cách lên tiếng nếu đang là nạn nhân. Ngoài ra chính các thầy cô giáo cũng là người gần gũi với các con, nếu phát hiện thấy con có dấu hiệu bị bạo hành chẳng hạn như tay chân thâm bầm, dễ hoảng loạn, hay bị thương..Khắc phục và phòng tránh bạo hành trẻ em còn là nhiệm vụ của các đơn vị địa phương. Không chỉ đẩy mạnh tuyên truyền, hướng dẫn về quyền và luật bảo vệ trẻ em mà còn cần triển khai các hoạt động kiểm tra, rà soát các hộ gia đình có liên quan đến tệ nạn, có trẻ em để có các biện pháp hỗ trợ kịp hành trẻ em không có bất cứ nguyên nhân nào là được chấp nhận, kể cả dùng để giáo dục cũng cần thực hiện đúng cách, tuyệt đối không nên đưa bạo lực vào. Bản thân mỗi chúng ta cũng cần nâng cao tinh thần tích cực bài trừ cái xấu, dũng cảm lên tiếng và báo cáo nếu phát hiện các trường hợp bạo hành trẻ em xung thể bạn quan tâmCha mẹ nên làm gì khi con bị bạo lực học đường? Chia sẻGia đình độc hại là gì? Đặc điểm nhận dạng và cách thoát khỏiNguy cơ trầm cảm vì con quấy khóc mẹ sau sinh nên biết Chia sẻ với Báo Thế giới và Việt Nam, ĐBQH. Nguyễn Thị Việt Nga, Ủy viên Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội trăn trở, những đứa trẻ còn chưa qua tuổi học trò, sẵn sàng dùng bạo lực để ứng xử với nhau, lỗi đầu tiên thuộc về người lớn. Liệu chúng ta đã tạo ra môi trường lành mạnh và an toàn cho trẻ em hay chưa? Theo ĐBQH. Nguyễn Thị Việt Nga, vẫn còn những nhức nhối liên quan việc thực hiện quyền trẻ em. Ảnh NVCC Dưới góc nhìn của bà, nhận thức về vấn đề bảo vệ quyền của trẻ em ở nước ta hiện nay thế nào? Việt Nam là quốc gia đầu tiên trong khu vực châu Á và là nước thứ hai trên thế giới phê chuẩn công ước quốc tế về quyền trẻ em vào năm 1990. Tới nay, vấn đề bảo vệ quyền trẻ em trong cộng đồng có nhiều kết quả tích cực. Sự tích cực trước hết đến từ hệ thống chính sách, pháp luật ngày càng hoàn thiện, với nhiều nội dung nổi bật đối với việc chăm sóc bảo vệ và giáo dục trẻ em tiêu biểu trong các luật như Luật phòng chống bạo lực gia đình sửa đổi; Luật Điện ảnh với nhiều điểm mới. Bên cạnh đó, công tác chỉ đạo, điều hành và giải quyết của Chính phủ, các bộ ngành trung ương và địa phương rất kịp thời, nhất là những biện pháp bảo vệ, hỗ trợ trẻ em mồ côi do đại dịch Covid-19; chăm sóc sức khoẻ tâm thần cho trẻ em, phòng chống bạo lực, xâm hại phòng chống tai nạn, thương tích trẻ em… Tuy nhiên, vẫn còn đó những vấn đề nhức nhối. Tình trạng xâm hại trẻ em vẫn tiếp tục diễn ra hết sức phức tạp. Có những vụ việc vô cùng đau lòng mà báo chí đã phản ánh, gây phẫn nộ trong dư luận. Đáng báo động là những vụ việc trẻ em bị bạo hành, thậm chí bị tước đoạt quyền sống bởi chính người thân trong gia đình, số lượng trẻ em đuối nước hàng năm còn cao, sân chơi cho trẻ em còn thiếu. Trẻ em vùng sâu, vùng xa, vùng khó khăn còn chịu nhiều thiệt thòi cả về vật chất lẫn tinh thần, trẻ em bị cha mẹ bỏ rơi vẫn nhiều. Vậy, bảo đảm quyền trẻ em ở Việt Nam đang gặp những thách thức gì? Đầu tiên phải kể đến nhận thức về quyền trẻ em còn chưa đầy đủ ở một bộ phận người dân. Trong cộng đồng, vẫn còn tình trạng hiểu sai, thậm chí có những trường hợp không biết đến khái niệm này, là rào cản khá lớn trong công tác thực hiện quyền, bảo vệ và chăm sóc trẻ em. Thứ hai, ngân sách dành cho công tác trẻ em còn ít ỏi so với nhu cầu thực tế. Hệ thống cơ cấu, tổ chức, nguồn nhân lực làm công tác quản lý nhà nước về trẻ em ở các cấp, đặc biệt là cấp cơ sở thiếu về số lượng và chưa chuyên sâu về chất lượng, chuyên môn. Thứ ba, cùng với sự phát triển của xã hội là sự xuất hiện nhiều vấn đề tiềm ẩn nguy cơ đối với trẻ. Chẳng hạn, môi trường thông tin và mạng xã hội chứa đựng nhiều yếu tố độc hại đối với những tâm hồn non nớt. Thứ tư, với nhịp sống hối hả, hiện đại, đặc biệt là ở các đô thị lớn, cha mẹ, người thân có ít thời gian quan tâm đến đời sống tinh thần của trẻ em, cho dù đời sống vật chất ngày một nâng cao, ảnh hưởng đến sự phát triển toàn diện của trẻ. Là một ĐBQH, cảm xúc của bà về thực trạng trẻ bị bạo hành học đường, hiện tượng trẻ em bị bóc lột sức lao động hiện nay? Nói về bạo lực học đường, chúng ta khoan hãy đổ lỗi cho trẻ em. Cổ nhân có câu “nhân chi sơ, tính bản thiện”. Con người sinh ra, thiện lương vốn là bản tính ban đầu. Trẻ em dùng bạo lực để ứng xử với nhau, liệu điều đó có phản ánh môi trường và những điều được hấp thu từ người lớn hay không? Liệu cha mẹ có biết hằng ngày các em lên mạng đọc và xem những gì? Cha mẹ có biết những giai đoạn phát triển tâm sinh lý của con, trong đó có những thời điểm “nổi loạn” và khủng hoảng. Nếu không có người đồng hành, tâm sự, sẻ chia, dẫn dắt, các em rất dễ lạc hướng. Cha mẹ có nghĩ những lời ăn, tiếng nói, ứng xử hàng ngày, nói rộng ra là những hành vi xã hội của mình đã và đang ảnh hưởng đến con em họ hay không? Những thứ đó tuy âm thầm nhưng tác động vô cùng mạnh mẽ đến sự hình thành nhân cách con cái, hơn tất cả mọi lời giảng dạy bằng lý thuyết. Liệu thầy cô có thực sự thấu hiểu và đánh thức được tiềm năng của học trò? Người lớn đã tạo ra môi trường lành mạnh và an toàn cho trẻ hay chưa? Nhìn những đứa trẻ chưa qua tuổi học trò, sẵn sàng dùng bạo lực để ứng xử với nhau, tôi cho rằng, lỗi đầu tiên thuộc về người lớn. Đó là chưa kể những trường hợp trẻ em bị bóc lột sức lao động. Không hiếm những trường hợp trẻ em còn rất nhỏ đã bị chính người thân đẩy ra đường kiếm sống, bị bắt bán hàng rong, bán vé số, thậm chí ăn xin…. Vẫn còn nhiều cơ sở sản xuất, kinh doanh nhỏ lẻ sử dụng lao động là trẻ vị thành niên với khối lượng công việc nặng nề và đồng lương rẻ mạt. Tất cả những điều này đều vi phạm pháp luật về quyền trẻ em và đi ngược lại với những nỗ lực của quốc gia trong việc thực hiện công ước quốc tế về quyền trẻ em. Khuyến nghị của bà nhằm tạo cơ sở pháp lý vững chắc, bảo vệ tốt hơn nữa quyền trẻ em? Theo tôi, về thể chế, chúng ta cần tiếp tục rà soát để nghiên cứu, sửa đổi, bổ sung, hoàn thiện chính sách, pháp luật, thực hiện đầy đủ và hiệu quả quyền trẻ em. Báo cáo kết quả thực hiện năm 2022 của Chính phủ gửi Quốc hội có nêu giải pháp cho năm 2023 để bảo đảm thực hiện quyền trẻ em, trong đó có đề xuất nghiên cứu xây dựng Luật Tư pháp người chưa thành niên, Luật học tập suốt đời và Luật Nhà giáo. Tôi hết sức tán thành bởi những luật này đều có những nội dung liên quan mật thiết đến việc thực hiện quyền trẻ em. Bên cạnh đó, công tác phổ biến, tuyên truyền pháp luật về trẻ em, quyền trẻ em cần được quan tâm đẩy mạnh hơn nữa. Công tác chỉ đạo, phối hợp liên ngành phải được tăng cường để đạt hiệu quả tích cực hơn. Còn vấn đề trách nhiệm nhận thức của công dân về việc bảo vệ quyền trẻ em thì sao, thưa bà? Nhận thức của mỗi cá nhân có liên quan hết sức mật thiết đến công tác tuyên truyền và phổ biến pháp luật. Mặt khác, các bậc làm cha, làm mẹ cần chủ động, tích cực hơn trong việc tìm hiểu các quy định của pháp luật, tìm hiểu chính tâm tư, nguyện vọng của con trẻ. Sau cùng, tôi nghĩ, muốn thực hiện tốt nhất quyền trẻ em, trước tiên cha mẹ hãy cho các em một mái ấm gia đình đúng nghĩa, để bảo đảm các em vừa có một cuộc sống đủ đầy về vật chất, vừa được quan tâm, chăm sóc, yêu thương và lớn lên trong một môi trường thực sự văn hoá, văn minh và lành mạnh.

bạo hành trẻ em dưới 18 tuổi