Ngày hôm sau, một bức hình ngài Quán Âm rất khác thường được trình lên Lão Phật gia. Bức hình vẽ ngài Quán Âm, đầu phủ khăn tơ trắng, eo thắt dây vải, cúi đầu khom lưng chăm chú nhìn một con cá chép trong giỏ, dáng vẻ giản dị thanh t*o, linh động như người sống.
3. Tấm Cám Phiên Bản Lỗi - D Cartoon. Các tác phẩm hoạt hình của D Cartoon có một đặc điểm làm người xem bật cười trong 5 giây đầu tiên. Tự gắn mác "hoạt hình bựa," D Cartoon chủ trương hài hước hóa mọi yếu tố từ hình ảnh, nội dung cho tới hiệu ứng âm thanh. Các
Đồng thời, trong bài thơ, ở mỗi khổ ta đều thấy hình ảnh nhạc tuôn trào chan chứa không gian để cuối cùng thành một bể âm thanh, thành biển pha lê Bốn bề ánh nhạc biển pha lê - Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bề.
Anh ấy là một trong những nhạc sĩ rock nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất ở Mỹ Latinh, anh ấy đã đạt được danh tiếng quốc tế với tư cách là thủ lĩnh của ban nhạc rock Argentina Anh ấy là một trong những nhạc sĩ nhạc rock nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất ở Mỹ
Bạch Tầm Âm thu hồi tầm mắt ngẩn ngơ, hơi nghiêng đầu nhìn thấy dáng vẻ anh tuấn của thiếu niên, đôi mắt cong cong nhìn cô. Lúc ấy, Bạch Tầm Âm cảm thấy trong mắt của Dụ Lạc Ngâm có ánh sao, nhưng mà nam sinh như vậy sao lại… gạt người chứ? Mà kẻ lừa đảo khi ấy nhìn cô, rất thương tâm hỏi, "Vì sao cậu lại không chuẩn bị táo cho tớ?
q30J3n. Biến ảnh chụp thành hình vẽ truyện tranh Comic từng là ước mơ của rất nhiều bạn nhỏ. Nhiều người còn từng ước mình sẽ trở thành nhân vật trong những tác phẩm truyện tranh đầu hấp dẫn. Vậy hôm nay, bạn hãy cùng Uyên trở về tuổi thơ với video thủ thuật Photoshop này nhé! Chuyển ảnh thành tranh vẽ tưởng khó hóa ra dễ dàng Có rất nhiều cách để bạn có thể biến một bức ảnh chụp thành tranh, đơn giản như vẽ lại bằng tay, scan bằng máy hoặc chỉnh sửa một vài thông số ảnh. Và trong video này, Uyên sẽ hướng dẫn các bạn biến ảnh chụp thành hình vẽ truyện tranh Comic trong vòng 10 phút. Dĩ nhiên, đây sẽ không phải video dạy bạn cách vẽ tay hay scan bằng máy đâu nhé! Bấm vào link dưới đây để xem thêm hàng loạt video biến tấu ảnh chụp thành nhiều định dạng thú vị cùng Thùy Uyên nha. => Xem thêm Biến ảnh chụp thành tranh viết bảng => Xem thêm Biến ảnh chụp thành tranh vẽ chì Trở về tuổi thơ với nhức bức tranh Comic như thật thật dễ dàng cùng Adobe Photoshop. Đừng quên Like và Share video này nếu bạn cảm thấy nó thú vị. Bấm vào các link ở trên để cập nhật thêm các kiến thức thú vị về chuyển đổi hình ảnh thành các định dạng tranh vẽ nha. Đừng quên lịch phát video định kỳ mỗi tuần của Uyên trên Channel Thùy Uyên Training. Chúc bạn tạo được những sản phẩm chất lượng, hiệu quả và vừa ý nhé! Học Thiết Kế Đồ Họa Cùng Thùy UyênCác khóa học tư duy thiết kế, kiến thức đồ họa và sử dụng các phần mềm từ căn bản đến nâng cao Thùy Uyên Hiện tại, Uyên đang là Designer và Content Creator với 10 năm kinh nghiệm làm việc trong ngành Thiết Kế Đồ Họa, hơn 3 năm kinh nghiệm đào tạo Thiết Kế Đồ Họa online lẫn offline và làm việc với nhiều nhãn hàng, công ty, đối tác trong và ngoài nước như Zing Mp3, Zing TV, Zalo, Rever... Các bạn đừng quên ghé thăm các khóa học online của Thùy Uyên tại Thùy Uyên Training nhé!
Cũng khá lâu rồi nên mình chẳng còn rõ nội dung, chỉ mang máng nhớ, lúc coi xong, mình im lặng hồi lâu, cố lắm để không khóc. Còn cậu thì chỉ tấm tắc khen hay, có lẽ cũng chẳng để ý thấy mình đang rưng rưng. Hôm vừa rồi đọc tin xưởng sản xuất phim Kyoto Animation bị cháy, hơn 40 người bị thiệt mạng, tự dưng thấy đau lòng cho những con người tài năng đã làm ra những thước phim đẹp. Thế nên mình quyết định coi lại. Một lần nữa, "Dáng hình thanh âm" lại khiến mình cảm động bởi tình bạn, tình thân, và cả tiếng lòng của những tâm hồn bị tổn thương. Cậu chuyện xoay quanh Nishimiya Shoko, một cô bé khiếm thính bẩm sinh. "Quyển sổ giao tiếp" là thứ duy nhất giúp cô có thể làm quen và giao tiếp với các bạn trong lớp. Ngày đầu tiên chuyển trường, cô bé đã thẳng thắn thừa nhận khiếm khuyết của mình và hy vọng có thể làm bạn cùng tất cả mọi người qua quyển sổ. Phần vì hiếu kỳ, phần vì thương hại nên thoạt đầu, các cô cậu học trò chủ động đến bắt chuyện và chơi cùng Nishimiya. Nhưng cái mới qua đi, những đứa trẻ dần cảm thấy chán nản và phiền phức về khiếm khuyết của cô bé, việc giao tiếp và thấu hiểu thật khó khăn, dần dà cô lập và nói xấu sau lưng Nishimiya. Mọi người chỉ biết Nishimiya lúc nào cũng xin lỗi và nở nụ cười giả tạo, nhưng không nghĩ tới, thực ra cô cô đơn biết bao. Một đứa trẻ 10 tuổi lẽ ra nên cười nói vô tư, khoác vai bạn bè, túm tụm chơi đùa và tám chuyện, chứ không nên dè dặt và cẩn trọng như vậy. Trong tâm thức cô, một người khiếm thính không có đặc quyền đó. Nếu không muốn bị đào thải, cô buộc phải chủ động kết thân và hòa động với bạn bè. Có lẽ ban đầu Ishida chỉ đùa cho vui, nhưng cuối cùng lại trở thành bắt nạt cô bé. Mọi người cứ hùa theo, chỉ lên tiếng cho có lệ như Shimida hay Kawai. Một thực tế đáng buồn là trường học vốn dĩ tồn tại tựa như một quần thể thu nhỏ, muốn sinh tồn thì phải nghe theo số đông. Thế nên, khi Nishimiya bị bắt nạt, chẳng ai dám lên tiếng can ngăn, cũng chẳng ai có đủ dũng khí để làm điều đó. Điển hình như Sahara, vì không chịu nổi những lời dè bỉu và cô lập của nhóm Ueno mà phải chuyển đi. Để rồi đỉnh điểm là Nishimiya bị mất những 8 cái máy trợ thính, tai bị thương, phải nghỉ học và chuyển trường. Không chỉ Ishida, phải chăng mỗi chúng ta cũng vô hình chung dán những tấm giấy chữ X lên những người xung quanh, phủ định sự tồn tại của họ chỉ bởi những thương tổn trong quá khứ? Thật ra mỗi chúng ta đều như nhau, đều là những con người nhỏ bé không thể sống thiếu tình thương yêu và sự thấu cảm. Với mình, cảm động nhất là phân cảnh Ishida bật khóc ở cuối phim. Lúc bấy giờ, cậu mới nhận ra bản thân mình thật may mắn vì có những người bạn ở bên, có những người thân luôn thương yêu cậu. Hóa ra trước nay cậu chưa từng mở lòng để đón nhận và lắng nghe. Nếu như đầu phim, thế giới của Ishida chỉ là một điểm sáng lập loè, thì nụ cười của những người bạn ở cuối phim đã trở thành một bầu trời quang đãng sáng chói. Tất cả những mảnh giấy X đã được tháo xuống. Cậu không còn cảm thấy cô độc nữa, cậu chấp nhận bản thân mình không hoàn hảo, cảm nhận được sự ấm áp và lòng thiện chí của mọi người và để cho những vết thương trong quá khứ được lành lại. Có thể nói, "Dáng hình thanh âm" ăn điểm với người xem không chỉ bởi cốt truyện cảm động mà còn bởi hình ảnh hay âm thanh đều duy mỹ. Nét vẽ trong sáng, dễ thương, những chuyển động giản đơn nhưng rất chân thực. Và đặc biệt, mỗi khi giai điệu của bài LIT cất lên, mình lại bất giác rùng mình, nước mắt cứ chực trào ra. Phim khép lại khiến mình nhận ra Thanh âm đẹp nhất trên thế gian không phải dùng tai để nghe, mà phải dùng trái tim để cảm nhận. Koe no Katachi có một lối dẫn chuyện nhẹ nhàng và thanh thoát. Bộ phim giống như một bản hòa âm ngọt ngào, với những nốt cao trào đan xen giữa những khoảng bình yên tĩnh lặng. Bắt đầu với ý tưởng về Khiếm thính bẩm sinh và Bắt nạt học đường, tác giả lại đưa chúng ta đến với một vấn đề khác, đó là những dư chấn, những hậu quả xấu mà tuổi trẻ bồng bột phải gánh chịu. Hay nói đúng hơn, đó là sự thật cuộc sống. Thời niên thiếu mỗi con người đều hệt như một tờ giấy trắng, mỏng manh, yếu ớt. Nó quá dễ dàng để bị lấm bẩn, bị xé rách và tổn thương. Một tờ giấy bẩn quá khó tẩy, một tờ giấy rách không thể gắn liền. Mỗi chúng ta khi xem phim đều dễ dàng tìm thấy chính mình trong tính cách các nhân vật. Dễ dàng tìm thấy chính câu chuyện của mình ở đâu đó trong tác phẩm. Đây cũng chính là cách mà KnK đã lấy đi không ít, hay đúng hơn, là một lượng lớn nước mắt của người xem. Bản thân mình cũng không phủ nhận việc mình đã khóc lên khóc xuống khi tìm thấy một chi tiết quá đỗi giống với mình, giống với tình huống mà mình đã trải qua, cảm nhận và thấu hiểu. Đó là khi mình nhìn thấy chính mình là Shōya khi đứng trên lan can cầu, khi đứng tách biệt giữa xã hội, là Yuzuru trong đám tang bà ngoại, là cả khi người mẹ Shōko đổ gục xuống xin lỗi.. Đó chính là một trong những ưu điểm rất lớn của thể loại School life Sự hoài niệm và đồng cảm từ khán giả. Một điểm cộng lớn nữa cho nội dung của KnK đó chính là ở cách thắt và mở nút cũng như gài tình huống khá tài tình mà mình sẽ nói ở phần sau. Thông qua đó đề cao sự kết nối giữa con người với con người, đề cao tình bạn, tình yêu và tuổi trẻ. Với những người từng trải, bộ phim sẽ như một thước phim để hoài niệm và suy ngẫm. Với những người trẻ, bộ phim lại là tấm gương phản ánh hiện thực, cũng như gửi một thông điệp rõ ràng đến họ, rằng Hãy biết quý trọng quãng thời gian này, hãy biết xin lỗi và thứ tha, hãy biết nhìn thẳng vào lỗi lầm của nhau và thông cảm cho khiếm khuyết của người khác. Đừng để đến một lúc nào đó, khi nhìn lại, những gì chúng ta thấy chỉ toàn là nuối tiếc và nuối tiếc. Bài viết chỉ mang tính cá nhân phuongchieungoc thích bài này. manga nuối tiếc
Có một con hẻm ở phía sau lưng nhà thờ. Con hẻm rất rộng, những ngôi nhà đã cũ nằm san sát với nhau đều được phủ bằng một loại cây gì đó. Cuối con hẻm không hề thông với con đường nào. Mở mắt trông ra là một chung cư mới sơn màu xám nhạt. Ở đó, cách xa với âm thanh thành phố, mỗi ngày chỉ có vài tiếng rao hàng, mấy tiếng chuông gió leng keng và cuối tuần, chuông nhà thờ rung lên rộn nào Daniel cũng nghe thấy những âm thanh đó. Cậu không mấy khi ra khỏi nhà trọ, trừ khi cần phải ra siêu thị gần nhà mua một ít đồ trọ là một ngôi nhà kiểu Pháp cũ nhất con đường. Hành lang lát đá xanh, trong phòng cũng là loại sàn nhà rất cổ. Căn phòng thiếu ánh sáng, chỉ tới khoảng ba giờ chiều nắng mới chiếu từ mảng tường khảm gạch hoa thông gió vào phòng, tạo thành những đốm tròn lay động. Daniel yêu khoảng thời gian đó nhất trong ngày. Vừa thích nắng vừa không thích nắng, cậu hứng những đốm nắng trong tay, kì lạ ngắm người bảo Daniel là một dạng Hikikomori. Daniel không chối, cũng chẳng đồng ý. Cậu là dịch giả, mỗi ngày thức dậy đã dụi mắt ngồi vào bàn với đống bản thảo, cho tới khi đi ngủ cũng cầm theo từ điển bên mình. Công việc không cần thiết phải ra ngoài, một tháng chỉ có hai lần lên nhà xuất bản để nộp bài, nếu không muốn còn có thể trực tiếp nộp cho biên tập qua không có nhiều bạn bè, những người thân nhất thì đã đến thành phố lớn hơn để làm việc. Ban đầu, cậu sống trong nhà trọ liên tục sáu tháng, thấy không có gì bất ổn. Sống thêm sáu tháng nữa thì đã quen với việc ở trong nhà hứng nắng mỗi ngày, nghe mấy tiếng rao sau con hẻm, Daniel chẳng còn mong đợi gì rất ít khi gặp những người cùng nhà trọ. Nhà trọ có bảy phòng, phòng bên cạnh Daniel đóng kín cửa suốt mấy năm. Phòng đối diện cậu, luôn thấy một đôi giày nam ở trước cửa cùng với một chiếc dù trong veo vắt vẻo ở lan can. Ở tầng trên, chỗ thỉnh thoảng cậu lên phơi quần áo những ngày trời nắng thật to, lại có một giá giày rất lớn và một chiếc máy giặt quay bất kể đêm ngày. Mọi người đều ở đó mà lại giống như chẳng có ai hiện diện. Những kẻ duy nhất liên hệ với Daniel là một cô mèo béo và một chú chó đôi lần mẹ gọi cho Daniel, hỏi rằng con không thấy mình đang phí hoài tuổi trẻ trong một căn phòng sao?Cậu cười nói với mẹ rằng đó là lựa chọn của cậu. Lựa chọn duy nhất khi không muốn đối diện với cuộc đời. Tháng năm, trời tối muộn hơn bình giờ tối, Daniel rời mắt khỏi màn hình, phát hiện trời đã đen như mực. Màn hình máy tính phát lên ánh sáng mờ mờ bây giờ mới làm Daniel nhức mắt. Cậu lần mò trong bóng tối chập chờn, bật đèn rồi mở tủ lạnh. Tủ lạnh trống hoác, chỉ còn một củ hành và hai quả cà một tuần rồi Daniel không đi siêu thị. Nhân viên siêu thị quen mặt với cậu, những ngày đầu còn hỏi han, về sau thấy Daniel chỉ giao tiếp giới hạn trong gật và lắc cũng không nói gì thêm. Dạo một vòng quanh lấy mấy thứ đồ linh tinh, Daniel nhặt vỉ thịt gà cuối cùng từ tủ lạnh, vừa kéo ra được một nửa thì đã gặp một bàn tay chặn một cánh cửa tủ, một chàng trai nhìn cậu cười thật tươi."Cái đó... cậu có thể nhường cho tôi được không? Hôm nay tôi có việc quan trọng."Chẳng cần biết là việc gì quan trọng, Daniel thờ ơ gật đầu rồi lại lấy ra một vỉ thịt lợn gì cũng là thịt, cậu chẳng để ý những tiểu tiết đó bao trai kia được nhường vỉ thịt gà dễ dàng như thế, lật qua lật về xem có phải miếng thịt bị hỏng gì không rồi mới hướng tới Daniel nói lời cảm quay đi không đáp, tay cầm của chiếc giỏ xách lại bỗng dưng bị sút ra. Đồ đạc trong giỏ lăn khắp sàn, cậu từ tốn cúi xuống nhặt, chàng trai kia cũng đặt giỏ của mình xuống phụ cậu nhặt mấy quả cà chua lăn tứ phía. Daniel liếc nhìn một chút, trong giỏ của chàng trai kia có một chai rượu vang, mấy thứ rau củ cùng vỉ thịt gà mới được nhường. Lại còn có thêm mấy chiếc nến thơm rất lớn, chắc là định hẹn hò với người thứ đồ lăn ở xung quanh đã được nhặt vào gọn ghẽ. Chàng trai cuối cùng cầm lên chiếc chìa khóa phòng có kèm móc khóa là số nhà của Daniel, thốt lên"Ơ, chúng ta là hàng xóm! Tôi ở ngay bên cạnh phòng cậu, vừa mới chuyển tới hôm qua."Daniel lại gật đầu thêm một lần nữa. Đêm hôm qua có người chuyển vào phòng bên cạnh, đồ đạc lịch kịch di chuyển cả đêm, hại Daniel bị phân tâm dịch chậm hơn bình thường."Cậu tên gì?"Cảm thấy phiền vì mình đã cố gắng làm ngơ nhưng người kia vẫn bám lấy mà hỏi, Daniel nói nhanh"Kang Daniel""Tôi là Ong Seongwoo, từ nay về sau có chuyện gì hãy giúp đỡ tôi với nhé."Daniel nhếch môi thay cho một nụ cười rồi gật đầu quay đi tính tiền. Seongwoo nhìn theo bóng lưng của cậu, lắc đầu rồi lại nghiên cứu xem liệu có phải vỉ thịt gà có vấn đề gì không mà cậu trai kia lại bỏ đi nhanh như về nhà, ném phịch túi đồ xuống chiếc ghế mây trong góc phòng. Ba mươi phút, lố mười phút so với thời gian đi siêu thị bình đi tắm, úp một bát mì, vừa đập vào đó một quả trứng thì nghe phòng bên cạnh có tiếng hát vui vẻ. Lần đầu tiên căn phòng đó có người kể từ lúc Daniel chuyển tới, cảm giác cũng thật lạ lùng. Tiếng hát ngày càng to hơn, không còn giai điệu gì cụ thể. Daniel dừng chiếc đũa đang gắp một sợi mì dài, đi tới đấm vào tường một cái. Lập tức không gian trở nên yên lặng. Daniel hài lòng quay lại với bát mì của mình, ăn chưa hết một nửa thì tiếng hát lại vang hò thì có gì vui mà phải hát hò đến mức đó chứ. Daniel nhanh chóng nuốt hết bát mì, trùm tai nghe để khỏi nghe thấy tiếng hát sách hôm nay viết về một tay vĩ cầm già và mối tình ba mươi năm có lẻ ở Venice xinh đẹp. Daniel mở một đoạn phim vừa nghe vừa dịch sách, tới lúc tắt đèn đi ngủ thì đã không còn nghe thêm bất cứ âm thanh gì từ phòng bên đeo tai nghe như thế, cậu chìm vào giấc ngủ dài. Sáng hôm sau Daniel tỉnh dậy khi nắng đã lên quá mái nhà đối diện. Vừa hé mắt ra, tháo tai nghe khỏi hai lỗ tai đau nhức, cậu đã nghe được tiếng gõ cửa dồn đầu ra mở cửa, đá một chiếc tô nhựa ở ngay trước cửa đi, Daniel nhìn thấy người hôm qua hăm hở xin vỉ ức gà mặt mày như đưa đám, trên tay là một hộp salad lớn."Kang Daniel, cậu ăn salad gà không?""Anh là...Hong..."Dù đang buồn, Seongwoo vẫn phải kêu lên"Không phải Hong, là Ong Seongwoo.""À, xin lỗi."Cậu nhìn hộp salad. Rau củ tươi ngon cắt thành từng lớp, thịt gà xé nhỏ rải đều lên trên kèm nước sốt nhìn bắt mắt. Daniel nhìn hồi lâu, chưa biết nói gì thì Seongwoo đã lên tiếng trước"Có ăn không? Không có độc đâu.""Sao lại mời tôi?"Seongwoo thở hắt ra một tiếng, ảo não cúi đầu."Làm cho bạn gái, hôm qua chia tay rồi."Seongwoo là nhiếp ảnh gia của một studio có tiếng trong thành phố. Bạn gái anh là người mẫu, hai người quen nhau đã lâu, trong một buổi chụp hình thời trang cách đây một năm. Một năm, Seongwoo đều đặn mua salad gà cho cô mọi bữa tối vì cô cần phải giữ dáng. Tới ngày kỉ niệm, muốn chuẩn bị cho cô một bữa ăn lãng mạn với món khai vị là salad gà tự làm thì mới biết, hóa ra cô gái đó không thích ăn salad bảo ngày hôm trước có người nói với em, quanh năm đã ăn salad, làm sao biết được súp cua có ngon hay không. Em ăn thử một lần, lại cảm thấy đúng là em thích súp cua hơn lời chia tay kì lạ nhưng hợp lý vô cùng. Seongwoo hiểu cô muốn nói gì đằng sau những súp cua và salad, anh lặng lẽ ôm salad của mình về chia cho phòng bên đứng hình mấy giây vì câu nói chia tay của Seongwoo. Cậu cầm lấy hộp salad, nói cảm ơn rồi đóng cửa lại. Ở bên ngoài Seongwoo đứng ngẩn ra, tại sao người này biết mình vừa chia tay lại không hề có lấy một câu chia buồn nào?Daniel ăn salad, rửa sạch hộp rồi úp lên tủ chén. Mấy hạt nước bám trên hộp trượt xuống, cậu suy nghĩ mãi không biết có nên đưa trả hay không. Phòng bên cạnh có tiếng ti vi ồn ào, tiếng nước chảy, cũng có tiếng một vật thủy tinh được đặt lên giá. Cậu ngồi vào bàn dịch, chỉ mới được một trang thì chợt nhớ ra cần phải đi phơi áo chậu áo quần ra, Daniel ngần ngừ một lát rồi cầm thêm chiếc hộp. Đặt hộp ở ngay trước cửa phòng Seongwoo, Daniel đi lên sân thượng phơi áo quần, bước chân cậu gấp gáp hơn mọi ngày. Daniel vắt áo quần, đứng yên nghe tiếng mấy giọt nước còn lại rơi xuống mái tôn lộp độp, nghịch cô mèo vàng một lát rồi mới đi xuống nhà. Chiếc hộp đã biến mất, sàn nhà chỉ còn dấu nước ẩm vào phòng, lại cắm cúi dịch cho tới khi mấy giọt nắng lúc ba giờ chiều rơi vào ngón phần 1.
Tên sản phẩm Truyện tranh Dáng hình thanh âm trọn bộ 7 tập - NXĐánh giá 11,945 lượt đánh giáDáng hình thanh âm Full 7q - NXB TrẻNăm phát hành 2018Số trang 100+Giới thiệu sách Dáng Hình Thanh Âm xoay quanh cuộc sống học đường của cô bé khiếm thính bẩm sinh Shoko Nishimiya và cậu bé Shoya Ishida, vốn là người bắt nạt Shoko khi cả hai học chung lớp thời tiểu học. Bỗng một ngày, ShokoGiá đang bán 799,931 đHệ thống được vận hành tự động bởi robot được lập trình sẵn, có nhiệm vụ tìm kiếm và tổng hợp các thông tin sản phẩm trên các cửa hàng trực tuyến, không trực tiếp bán bán hàngTham khảo thêm giá bán Truyện tranh Dáng hình thanh âm trọn bộ 7 tập - NX tại các nơi bán khácSo sánh giáSo sánh giáSo sánh giáSo sánh giáSo sánh giáSo sánh giá Trà thanh yên mật ong có tốt không, mua trà thanh yên Hàn Quốc ở đâu? Dung dịch nha khoa Nutridentiz có tốt không, mua ở đâu, giá bao nhiêu? Mỹ phẩm Pure Hàn Quốc tốt như thế nào, giá bao nhiêu, mua ở đâu? Viên uống trắng da Diamond White có tác dụng ra sao, mua ở đâu, giá bao nhiêu? Cốm vi sinh Bebugold có hiệu quả không, mua ở đâu, giá bao nhiêu? Máy massage chân Hasuta có tốt không, giá bao nhiêu, mua ở đâu? Mỹ phẩm ALFAPARF Milano hiệu quả như thế nào, giá bán bao nhiêu, mua ở đâu?PreviousNextGiới thiệuHình ảnhTừ khóaNhư số liệu hệ thống đã thống kê, sản phẩm Truyện tranh Dáng hình thanh âm trọn bộ 7 tập - NX thương hiệu No Brand hiện đang được đăng bán trực tuyến đang xem Dáng hình thanh âm nxb trẻ Quý khách hàng có thể mua được sản phẩm Truyện tranh Dáng hình thanh âm trọn bộ 7 tập - NX ở Toàn quốc, Hồ Chí Minh - Sài Sòn, Hà Nội, Đà Nẵng, Cần Thơ, thông qua kênh bán hàng Online của Shopee Nơi bán Truyện tranh Dáng hình thanh âm trọn bộ 7 tập - NX uy tín với giá rẻ nhất là 799,931 đ tại cửa hàng Anbert Manga Shop. đã và đang là đơn vị báo giá cung cấp thông tin nơi bán, giá và chất lượng sản phẩm tốt nhất thị trường, đánh giá uy tín, xác thực thông tin từ các cửa hàng. Chúng tôi tổng hợp sản phẩm chất lượng giảm giá, khuyến mại gửi tới khách hàng những lựa chọn tốt nhất. Nếu bạn phát hiện ra cửa hàng nào bán sai giá, có chất lượng sản phẩm, thái độ phục vụ không tốt, có thể phản ánh lại cho để chúng tôi gỡ bỏ sản phẩm và điều chỉnh chính xác đem lại lợi ích tốt nhất mua được rẻ nhất tới khách thêm Điện Ảnh Thế Giới Ta Vì Vương 1, Điện Ảnh Thế Giới Ta Vì Vương Hãy đặt hàng Truyện tranh Dáng hình thanh âm trọn bộ 7 tập - NX qua Website trung gian Lazada, Shopee, Tiki hoặc Sendo... bằng cách kéo lên trên và chọn Tới Nơi Bán hoặc So sánh giá để được giá tốt và nhận nhiều ưu đãi nhất.
Hỗ Trợ Vận Chuyển Thanh Toán online 100%, Hỗ trợ phí ship * Áp dụng cho đơn hàng trên 700 nghìn trở lên Truyện Dáng Hình Thanh Âm Full bộ giá rẻLưu ý khi mua Truyện Dáng Hình Thanh Âm Full bộ giá rẻCộng đồng shop luôn kinh doanh các mặt hàng truyện tranh full bộ, truyện đủ bộ, truyện sưu tầm uy tín nhất mới >85% hiếm khó mặt hàng sẽ có hàng giá cao, giá thấp, tùy thuộc vào mức độ sauTruyện sản xuất từ năm đầu tiên giá sẽ cũ nhưng hiếm, khó đang đọc Mua truyện dáng hình thanh âmTruyện còn sản xuất nữa hay không bán theo giá bìa, mà sẽ được tính theo công ráp bộ, và các tiêu chí mức độ thêm Chung Kết Giọng Hát Việt Nhí, À Ơi Giọng Hát Việt Nhí 2015Lời – Luôn cung cấp các dịch vụ tốt nhất cho khách hàng. Cộng đồng shop mong muốn đem đến cho thị trường Việt Nam những sản phẩm – dịch vụ cao từ các công ty uy tín hàng đầu Thế đâu có Dịch vụ ở đó có Cộng đồng liên hệ với chúng tôi để được tư vấn cụ thể nhé
mua truyện dáng hình thanh âm ở đâu